TRUYỆN: QUẢ THỊ
Có một quả thị, còn xanh lắm đang nằm ngủ im lìm dưới tán lá, chú Mèo đi ngang qua, nhìn lên quả thị rồi lấy chân quào quào lên cây thị và hát:
Meo...meo ...meo
Quả thị áo xanh
Quả thị áo xanh
Thị ơi! Dậy nhanh
Đi chơi thị nhé.
Nhưng quả thị vẫn ngủ say sưa. Rồi chú Ỉn đi tới, chú dúi mõm vào gốc cây và hát:
Ụt ịt...Ụt ịt...
Quả thị áo xanh
Quả thị áo xanh
Thị ơi! Dậy nhanh
Đi chơi thị nhé.
Vịt xám đi đến cây thị và cũng rướn cổ lên hát
Quạc ...quạc ...quạc
Quả thị áo xanh
Quả thị áo xanh
Thị ơi! Dậy nhanh
Đi chơi thị nhé.
Quả thị hé mắt ra nhìn, lúc này, nó đã mang trên mình chiếc áo màu vàng . Nhưng các bạn thì đã đi chơi hết cả . Đúng lúc đó, một bà cụ đi tới bên gốc thị, ngửi thấy mùi thị thơm nức, bà nhìn lên thì thấy quả thị chín vàng rồi . Bà giơ giỏ ra và hát:
Thị ơi! Thị rụng bị bà. Thị thơm bà ngửi, chứ bà không ăn.
Quả thị nghe vậy, rơi tõm luôn vào giỏ của bà, bà cụ đem quả thị về nhà, và từ đó quả thị về ở với bà cụ.
TRUYỆN: CÂY TÁO
Mưa phùn bay, hoa đào nở.
Ông trồng cây táo xuống đất. Bé tưới nước cho cây. Mưa tưới nước cho cây. Mặt trời sưởi nắng cho cây.
Con Gà Trống đi qua nói to:
- Cây ơi! Cây lớn mau!
Thế là những chiếc lá non bật ra.
Những con Bươm Bướm bay qua cũng nói to:
- Cây ơi! Cây lớn mau!
Thế là cây ra đầy hoa.
Một hôm, ông, bé, Gà, Bươm Bướm cùng nói to:
- Cây ơi! Cây lớn mau!
Thế là những quả táo chín ngon lành hiện ra.
Bé giơ áo ra, những quả táo chín ngon lành rơi đầy vào lòng bé